"Sống trong đời sống cần có một tấm lòng". Thật vậy, bất kỳ một công việc nào cũng cần có cái Tâm, từ việc lớn như lãnh đạo quốc gia cho đến việc làm cha mẹ, nấu ăn, bảo vệ, rửa chén, quét đường…
Bất cứ một việc nào chúng ta làm đều là để tạo ra giá trị cho cuộc sống. Giá trị ấy không chỉ mang lại lợi ích cho bản thân chúng ta mà còn sinh ích cho nhiều người khác. Thế nên ta gọi đó là phục vụ. Phục vụ là một lẽ đương nhiên trong cuộc sống, chẳng phải là đòi hỏi gì quá lớn lao. Đơn giản, đó chính là tinh thần trách nhiệm trong công việc mình làm, trách nhiệm với việc mình được giao phó. Bởi trong bất cứ một công việc nào cũng có những giá trị, quy định, chuẩn mực mà bất kỳ ai đảm nhận đều phải cam kết tuân thủ. Tinh thần trách nhiệm ấy được thể hiện qua cách chúng ta thực việc công việc, bất kể hoàn cảnh hay cảm xúc vẫn tuân theo cam kết, và lúc nào cũng muốn chất lượng công việc của mình tốt hơn. Đó là có Tâm trong công việc.
Vì thế, chúng ta chẳng cần nói ra là chúng ta làm việc có Tâm. Tâm biểu hiện qua hoạt động, hành vi và cách ta sống. Khi chúng ta gào lên rằng: "Tôi có Tâm!" là lúc chúng ta vẫn còn chưa ý thức hết biểu hiện của Tâm trong cuộc sống. Bạn chẳng cần nói là bạn đang thở, bởi ai cũng biết nếu ngừng thở thì bạn đã chẳng còn sống nữa. Bạn chẳng cần nói là bạn đang rất hạnh phúc, lời nói này là thừa, là vô nghĩa trong khi toàn thân bạn đã toát lên sự bình an, viên mãn. Bạn cũng không cần so sánh Tâm của mình với Tâm của người khác bởi bạn chẳng thể tự đánh giá cái Tâm của mình được. Điều đó thuộc sự đánh giá của người bên ngoài, của những người nhận được sự phục vụ của bạn, hưởng nhờ những giá trị bạn mang lại.
Cuối cùng, phần thưởng lớn nhất dành cho người có Tâm là cảm nhận được bình an trong công việc, vì họ biết rằng mình đang phụng sự cuộc sống theo đúng lẽ của người chân chính.
Diễn giả Quách Tuấn Khanh
Người gửi: Nguyễn Thị Thu
Vì thế, chúng ta chẳng cần nói ra là chúng ta làm việc có Tâm. Tâm biểu hiện qua hoạt động, hành vi và cách ta sống. Khi chúng ta gào lên rằng: "Tôi có Tâm!" là lúc chúng ta vẫn còn chưa ý thức hết biểu hiện của Tâm trong cuộc sống. Bạn chẳng cần nói là bạn đang thở, bởi ai cũng biết nếu ngừng thở thì bạn đã chẳng còn sống nữa. Bạn chẳng cần nói là bạn đang rất hạnh phúc, lời nói này là thừa, là vô nghĩa trong khi toàn thân bạn đã toát lên sự bình an, viên mãn. Bạn cũng không cần so sánh Tâm của mình với Tâm của người khác bởi bạn chẳng thể tự đánh giá cái Tâm của mình được. Điều đó thuộc sự đánh giá của người bên ngoài, của những người nhận được sự phục vụ của bạn, hưởng nhờ những giá trị bạn mang lại.
Cuối cùng, phần thưởng lớn nhất dành cho người có Tâm là cảm nhận được bình an trong công việc, vì họ biết rằng mình đang phụng sự cuộc sống theo đúng lẽ của người chân chính.
Diễn giả Quách Tuấn Khanh
Người gửi: Nguyễn Thị Thu
2 nhận xét:
Thu ơi, Long thấy "tâm" & "tấm lòng" đâu có giống nhau....!
"Tâm" là từ người ta hay dùng, to lớn thì có tâm với đất nước, có tâm với dân tộc, vừa vừa thì có tâm với mọi người xung quanh, nhỏ nhỏ thì có tâm với công việc, lo lắng gia đình. Như vậy có tâm là rất tốt hơn vô tâm. Vẫn có tâm nhưng mà rất tệ hại là tâm địa độc ác, tâm đen tối, lỡ mà gặp mấy người có tâm này quá sui sẻo rồi trước sau gì cũng bị họ hại, họ chỉ làm lợi cho bản thân, còn ai sao thì mặc.
Mong rằng, mọi người ai cũng tôi luyện cho cái tâm của mình trong sạch, đừng để nó đen tối đi.
"Tấm lòng" thì giản dị, gần gủi và bình dân hơn.
Đăng nhận xét