Lo cho đời sau luôn luôn là việc đáng làm & nên làm. Nhưng cách chúng ta làm đang đúng?
Tôi có nghe vài người kể chuyện: " họ có nhiều người hoặc là bà con, hoặc là anh em, hoặc là họ hàng giàu có nhưng không nhờ vả gì được?". Tôi cũng nghe kể có gia đình tiếp một vài người khách từ xa đến mà theo đánh giá của mọi người xung quanh là giàu có. Khi những người khách về, mọi người xung quanh hỏi gia đình kia đã "được cho" bao nhiêu? hoặc đã "được cho" cái gì?…
Chúng ta sẽ cho con cháu chúng ta cái gì? "Con cá" hay "cái cần câu"?
Cho "con cá"! Cũng tốt, nhưng "mần" hết "con cá" thì con cháu chúng ta làm gì? (Tôi cũng thấy trên báo, cháu của"công tử Bạc Liêu" bây giờ đang hành nghề xe ôm???)
Nhiều người nói: "đừng cho con cá mà hãy cho cái cần câu!". Tốt hơn cho "con cá"? Đúng. Nhưng làm sao mà đi câu đây trong khi chúng không biết "câu cá" hoặc không thích đi "câu cá".
Vậy chúng ta nên cho con cháu chúng ta cái gì? Một cái phải có giá trị hơn nhưng không phải "con cá" cũng không phải "cái cần câu"
2 nhận xét:
"đừng cho con cá mà hãy cho cái cần câu!" - cái này thì đúng rồi...nhưng mà "cái cần câu" nó cũng sẽ thay đổi (do "cá" thay đổi) sau 5-10-20 năm nữa...
Vậy thì nên để lại cái "tinh thần" luôn chịu khó quyết tâm bắt cá! Mà thậm chí là "bắt cá hai tay" !!!! hihihi
Nhiều lần, Long từng nghe từ "nếu". Đó là ước ao có cái "cần câu". Nhưng có bao lần "nếu" mà đã thành công?
Long không nghĩ cứ có "cần câu" là câu được cá.
Đăng nhận xét