Trong cuộc sống ít nhiều chúng ta có nói hay nghe những câu đại loại như: tôi cố làm để lo cho con đầy đủ, hoặc tôi làm cực khổ để nuôi con ăn học đến nơi đến chốn… hoặc hy sinh đời bố củng cố đời con…Tóm lại là "kiếm" hoặc "tạo ra" cái gọi là: "con cá" hay "cái cần câu" cho con cháu chúng ta.
Lo cho đời sau luôn luôn là việc đáng làm & nên làm. Nhưng cách chúng ta làm đang đúng?
Tôi có nghe vài người kể chuyện: " họ có nhiều người hoặc là bà con, hoặc là anh em, hoặc là họ hàng giàu có nhưng không nhờ vả gì được?". Tôi cũng nghe kể có gia đình tiếp một vài người khách từ xa đến mà theo đánh giá của mọi người xung quanh là giàu có. Khi những người khách về, mọi người xung quanh hỏi gia đình kia đã "được cho" bao nhiêu? hoặc đã "được cho" cái gì?…
Tại sao nhiều người quan tâm việc"nhờ vả" hay "được cho" như vậy? Biết nói như thế nào bây giờ? Họ đang quan tâm đến cái cái gọi là: "con cá" hay "cái cần câu" từ người khác. Con cháu chúng ta, chúng có quan tâm đến "con cá" hay "cái cần câu" từ cha mẹ chúng nó hay không?
Chúng ta sẽ cho con cháu chúng ta cái gì? "Con cá" hay "cái cần câu"?
Cho "con cá"! Cũng tốt, nhưng "mần" hết "con cá" thì con cháu chúng ta làm gì? (Tôi cũng thấy trên báo, cháu của"công tử Bạc Liêu" bây giờ đang hành nghề xe ôm???)
Nhiều người nói: "đừng cho con cá mà hãy cho cái cần câu!". Tốt hơn cho "con cá"? Đúng. Nhưng làm sao mà đi câu đây trong khi chúng không biết "câu cá" hoặc không thích đi "câu cá".
Vậy chúng ta nên cho con cháu chúng ta cái gì? Một cái phải có giá trị hơn nhưng không phải "con cá" cũng không phải "cái cần câu"